Câu hỏi:
Giúp em bài tập về nhà Ngữ văn lớp 9 câu hỏi như sau: Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:
Bài 1:
Vị thiền sư và chú tiểu
Chuyện xưa kể lại rằng, một buổi tối, một vị thiền sư già đi dạo trong thiền viện, chợt trông thấy một chiếc ghế dựng sát chân tường nơi góc khuất. Đoán ngay ra đã có chú tiểu nghịch ngợm nào đó làm trái quy định: Vượt tường trốn ra ngoài chơi, nhưng vị thiền sư không nói với ai, mà lặng lẽ đi đến, bỏ chiếc ghế ra rồi quỳ xuống đúng chỗ đó.
Một lúc sau, quả đúng có một chú tiểu trèo tường vào. Đặt chân xuống, chú tiểu kinh ngạc khi phát hiện ra dưới đó không phải là chiếc ghế mà là vai thầy mình, vì quá hoảng sợ nên không nói được gì, đứng im chờ nhận được những lời trách cứ và cả hình phạt nặng nề. Không ngờ vị thiền sư lại chỉ ôn tồn nói: Đêm khuya sương lạnh, con mau về thay áo đi. Suốt cuộc đời chú tiểu không bao giờ quên được bài học từ buổi tối hôm đó.
(Vị thiền sư và chú tiểu tác giả Văn Đan, Như Nguyễn dịch)
Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản trên?
Câu 2: Xác định cách dẫn của phần gạch chân trong câu sau:
Không ngờ vị thiền sư lại chỉ ôn tồn nói: $\underline{Đêm khuya sương lạnh, con mau về thay áo đi}$.
Câu 3: Chú tiểu đã mắc lỗi lầm gì? Vị thiền sư đã có cách xử sự như thế nào trước lỗi lầm đó?
Câu 4: Em rút ra bài học gì cho bản thân qua câu chuyện trên?
Trả lời 2:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:
Vị thiền sư và chú tiểu
Chuyện xưa kể lại rằng, một buổi tối, một vị thiền sư già đi dạo trong thiền viện, chợt trông thấy một chiếc ghế dựng sát chân tường nơi góc khuất. Đoán ngay ra đã có chú tiểu nghịch ngợm nào đó làm trái quy định: Vượt tường trốn ra ngoài chơi, nhưng vị thiền sư không nói với ai, mà lặng lẽ đi đến, bỏ chiếc ghế ra rồi quỳ xuống đúng chỗ đó. Một lúc sau, quả đúng có một chú tiểu trèo tường vào. Đặt chân xuống, chú tiểu kinh ngạc khi phát hiện ra dưới đó không phải là chiếc ghế mà là vai thầy mình, vì quá hoảng sợ nên không nói được gì, đứng im chờ nhận được những lời trách cứ và cả hình phạt nặng nề. Không ngờ vị thiền sư lại chỉ ôn tồn nói: Đêm khuya sương lạnh, con mau về thay áo đi. Suốt cuộc đời chú tiểu không bao giờ quên được bài học từ buổi tối hôm đó.
(Vị thiền sư và chú tiểu tác giả Văn Đan, Như Nguyễn dịch)
Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản trên?- Tự sự
Câu 2: Phần in đậm trong câu là cách dẫn trực tiếp
Câu 3: Chú tiểu đã mắc lỗi lầm gì?
– Là trốn ra ngoài chơi
Vị thiền sư đã có cách xử sự như thế nào trước lỗi lầm đó?
– đưa bờ vai của mình làm điểm tựa cho chú tiểu bước xuống
– không hề trách mắng mà nói những lờ yêu thương
Câu 4: Em rút ra bài học gì cho bản thân qua câu chuyện trên?
– Sống phải có lòng khoan dung, độ lượng, vị tha. Sự khoan dung, độ lượng, vị tha là vô cùng giá trị, nó có sức mạnh cảm hóa con người, giúp con người sống tốt hơn.
Trả lời 1:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
$\textit{Bài làm}$
Câu 1: PTBĐ chính sử dụng trong đoạn văn trên là: Tự sự
Câu 2:
– Phần in đậm trong câu là cách dẫn trực tiếp (giải thích: vì trước lời dẫn có dấu :, lời dấn được đặt trong dấu “…” và là trích lời nói của vị thiền sư)
Câu 3:
– Chú tiểu mắc lỗi lầm: đã làm trái với quy định là trốn ra ngoài chơi
– Vị thiền sư đã có cách sử sự:
+ đưa bờ vai của mình làm điểm tựa cho chú tiểu bước xuống
+ không hề trách mắng mà nói những lờ yêu thương, thể hiện sự quan tâm, lo lắng cho chú tiểu.
Câu 4: Bài học:
– Nỗi lầm của chú tiểu tượng trưng cho lỗi lầm của con người có thể mắc phải trong cuộc sống
– Cách xử sự của vị thiền sư cho thấy ông là người có lòng khoan dung, độ lượng, vị tha.
-> Như vậy, đoạn văn trên đã dạy cho ta bài học: Sống phải có lòng khoan dung, độ lượng, vị tha. Sự khoan dung, độ lượng, vị tha là vô cùng giá trị, nó có sức mạnh cảm hóa con người, giúp con người sống tốt hơn.