Câu hỏi:
Giúp em bài tập về nhà Ngữ văn lớp 9 câu hỏi như sau: Chú ấy nói: nhờ cháu có góp phần phát hiện một đám mây khô mà ngày ấy, tháng ấy, không quân ta hạ được bao nhiêu phản lực Mĩ trên cầu Hàm Rồng. Đối với cháu, thật là đột ngột, không ngờ lại như thế. Chú lái máy bay có nhắc đến bố cháu, ôm cháu mà lắc “Thế là một – hòa nhé!”. Chưa hòa đâu bác ạ. Nhưng từ hôm ấy cháu sống thật hạnh phúc. Ơ, bác vẽ cháu đấy ư? Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn…
Nêu cảm nhận về vẻ đẹp của anh thanh niên trong đoạn văn trên
Trả lời 2:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Anh nhận thấy công việc thầm lặng của mình là có ích cho cuộc sống, cho đất nước. Khi được biết là 1 lần do phát hiện kịp thời 1 đám mây khô mà anh đã góp phần vào chiến thắng của không quân ta bắn rơi nhiều máy bay Mĩ trên bầu trời Hàm Rồng. Kể từ đó anh thấy rất vui và hạnh phúc. Anh thanh niên là người cởi mở, trân thành, yêu thương, chu đáo với mọi người. Với đồng đội thì anh luôn ngưỡng mộ, trân trọng họ, luôn coi họ là tấm gương để anh phấn đấu. Anh thanh niên còn là con người rất khiêm tốn và khiếm nhường. Điều này được thể hiện qua chi tiết: khi ông hoạ sĩ ngưỡng mộ anh và muốn vẽ chân dung anh thì anh đã ngăn cản và từ chối: “Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn. Không, bác đừng mất công vẽ cháu!” xong anh giới thiệu cho ông hoạ sĩ những người mà anh cho là đáng vẽ hơn mình, đó là anh cán bộ bản đồ sét và ông kĩ sư ở vườn rau Sa Pa. Anh một mực từ chối ông hoạ sĩ bởi anh nhận thấy công việc và sự đóng góp của mình là hết sức nhỏ bé. Đức tính khiêm nhường của anh thanh niên càng làm cho ông hoạ sĩ và cô kĩ sư thêm khâm phục anh hơn.
#NOCOPY
#Chúc bạn đạt nhiều thành tích cao trong học tập !!
@One piece
Trả lời 1:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long, nhân vật anh thanh niên để lại ấn tượng sâu đậm hơn cả trong ta và đặc biệt là trong những lời tâm sự với ông họa sĩ trong đoạn văn trên. Sống và làm việc trong một hoàn cảnh gian khổ, thiếu thốn, anh thanh niên đã vượt lên trên những áp lực, cô đơn, buồn tủi và cống hiến hết mình trong công việc. Ta không thể nào không khâm phục lí tưởng cao đẹp của anh. Với anh, việc bản thân làm việc và giúp đỡ cho bộ đội ta thật thiêng liêng, cao quý. Dường như anh không bao giờ dám tin mình có thể làm được điều ý nghĩa ấy. Chàng trai ấy khiêm tốn và cũng thật giản dị. Từng lời ở anh với ông họa sĩ khiến bạn đọc thấm thía “Nhưng từ hôm ấy cháu sống thật hạnh phúc”. Người con trai mang theo lí tưởng cao đpẹ và một lòng cống hiến. Anh hạnh phúc vì anh được cống hiến, được sống có ích. Đồng thời, cử chỉ, hành động của anh khiến ta thấy sao mà gần gũi, đáng yêu, đáng mến: “Ơ, bác vẽ cháu đấy ư”. Từng cử chỉ, lời nói ở anh mộc mạc, giản dị. Một loạt lời từ chối được đưa ra vì anh thật sự thấy mình bé nhỏ, thật sự khiêm nhường. Chàng trai ấy cư xử chân thành, mộc mạc và giản dị. Ở anh, vẻ đep phẩm chất ngời sáng và khiến bạn đọc mỗi lúc một thêm trân quý, kính trọng.