Câu hỏi:
Giúp em bài tập về nhà Ngữ văn lớp 9 câu hỏi như sau: Tóm tắt một câu chuyện tấm gương đạo đức bác hồ
Trả lời 2:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Gió trở mình len vào khung cửa sổ mang chút hơi lạnh của mùa heo may. Mưa vẫn rơi đều đều trên gác mái… Trời đã về khuya, tôi vẫn ngồi lặng lẽ bên khung cửa sổ nghe những mẩu chuyện về “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh ” trên đài buổi tối. Em gái tôi ngồi bên cạnh, tự dưng lại ngâm nga hai câu thơ trong bài Bác ơi! của Tố Hữu:
“ Bác ơi, tim Bác mênh mông thế
Ôm cả non sông, mọi kiếp người! ”
– Ái chà! Cảm hứng thơ văn dâng trào rồi hả! – tôi cố ý trêu.
Nó không nhìn tôi, phớt lờ câu hỏi và yêu cầu:
– Chị ơi, kể cho em một câu chuyện về tấm gương đạo đức của Bác đi!
– Chuyện của Bác Hồ thì nhiều lắm.
– Chuyện nào mà chị thấy xúc động nhất ấy!
– Ừ, chị sẽ kể cho em nghe câu chuyện Quả táo của Bác Hồ.
Mưa đã ngừng, tiếng gió chạy va vào lá cây xào xạc. Không gian im lặng…
Bác Hồ – người Cha già muôn vàn kính yêu của dân tộc Việt Nam ta – là một người rất yêu các cháu nhi đồng. Người thương nhớ các cháu nhỏ mỗi dịp Trung thu, còn tặng vở cho các cháu nhân ngày khai trường,… Người gần gũi, ân cần với tất cả thiếu niên nhi đồng trong nước và quốc tế.
Tôi ngừng lời ngước mắt nhìn cô em gái nhỏ, đôi mắt mở to như thúc giục, tôi tiếp:
– Hôm ấy, tháng tư năm 1946, đất nước vừa trải qua nạn đói khủng khiếp năm 1945. Bác – với danh nghĩa là Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà – sang Pháp để đàm phán với chính phủ Pháp về những vấn đề có liên quan đến vận mệnh đất nước. Vẫn áo ka ki bạc màu, vẫn đôi dép cao su đã mòn đế, Bác đi với hình tượng người Việt Nam.
hơi dài
CÓ MỘT ĐOẠN NGẮN LÀ TUI CHÉP MẠNG
THÔNG CẢM:>>
Trả lời 1:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
GIỮ LỜI HỨA
Hồi ở Pác Bó, Bác Hồ sống rất chan hòa với mọi người. Một hôm được tin Bác đi công tác xa, một trong những em bé thường ngày quấn quýt bên Bác chạy đến cầm tay Bác thưa:
– Bác ơi, Bác đi công tác về nhớ mua cho cháu một chiếc vòng bạc nhé!
Bác cúi xuống nhìn em bé âu yếm, xoa đầu em khẽ nói:
– Cháu ở nhà nhớ ngoan ngoãn, khi nào Bác về Bác sẽ mua tặng cháu.
Nói xong Bác vẫy chào mọi người ra đi. Hơn hai năm sau Bác quay trở về, mọi người mừng rỡ ra đón Bác. Ai cũng vui mừng xúm xít hỏi thăm sức khỏe Bác, không một ai còn nhớ đến chuyện năm xưa. Bỗng Bác mở túi lấy ra một chiếc vòng bạc mới tinh trao tận tay em bé – bây giờ đã là một cô bé. Cô bé và mọi người cảm động đến rơi nước mắt. Bác nói:
– Cháu nó nhờ mua tức là nó thích lắm, mình là người lớn đã hứa thì phải làm được, đó là “chữ tín”. Chúng ta cần phải giữ trọn niềm tin với mọi người.
Mk chỉ bt truyện ngắn thôi
Xin 5sao cảm ơn và ctlhn nhaa