Câu hỏi:
Giúp em bài tập về nhà Ngữ văn lớp 9 câu hỏi như sau: Viết đoạn văn 10-12 câu theo cách diễn dịch trình bày cảm nhận về bức tranh mùa xuân trong đoạn trích Cảnh ngày xuân . Trong đoạn van có sử dụng 1 câu phủ định (Gạch chân vào câu phủ định)
Trả lời 2:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
BẠN THAM KHẢO :
Đoạn trích “Cảnh ngày xuân” là một bức tranh ngày xuân vui tươi, rộn rang, náo nức và có chút buồn phiền được Nguyễn Du khắc họa thành công với sự cảm nhận tinh tế cũng như sự tài hoa trong cách dụng công xây dựng ngôn ngữ.Có thể nói mùa xuân là đề tài bất tận trong thi ca, khơi nguồn cảm hứng cho rất nhiều nghệ sĩ. Mỗi người có một cảm nhận riêng về mùa xuân. Đối với Nguyễn Du, mùa xuân gắn với cảnh vật và con người, với những ngày lễ truyền thống của dân tộc Việt Nam. Bao trùm lên cả đoạn thơ này là một bức tranh thiên nhiên đẹp, hữu tình nhưng có nhuốm màu buồn khi ngày đã ngả về chiều hôm.Nguyễn Du không chỉ là bậc thầy về ngôn ngữ trong việc miêu tả tâm lý nhân vật mà còn là “họa sĩ” vẽ tranh bằng chữ. Đoạn trích “Cảnh ngày xuân” trích Truyện Kiều là một ví dụ điển hình. Người đọc phải khâm phục và ngưỡng mộ khả năng quan sát cũng như những nét vẽ tài hoa của Nguyễn Du. Bức tranh ngày xuân hiện lên với những nét đẹp tươi mới, tràn đầy sức sống nhất.Những câu thơ đầu được sử dụng với chất liệu ngôn ngữ đẹp như tranh, sự mượt mà của câu chữ đã tạo nên sự mượt mà của cảnh sắc thiên nhiên khi xuân về.Sự rộng lớn của đất trời khi mùa xuân về được diễn tả một cách tinh tế và tràn ngập niềm vui. Cánh én chính là báo hiệu cho mùa xuân về, một mùa gợi lên sự ấm áp, sự sống căng đầy và niềm vui trọn vẹn. Với từ ngữ “đưa thoi” vừa gợi lên khung cảnh bầu trời tràn ngập cánh én, vừa diễn tả sự trôi đi quá nhanh của thời gian. Có phải chăng ý niệm về thời gian của Nguyễn Du có phần giống với Xuân Diệu, thời gian trôi đi nhanh, mùa xuân và tuổi trẻ cũng trở nên chông chênh hơn. Đồng nghĩa với thời gian trôi đi, tuổi trẻ trôi đi thì đời người bỗng nhiên ngắn lại.Nguyễn Du như người họa sĩ tài hoa vẽ nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, có sự giao thoa và hòa quyện giữa đất và trời. Không khí mùa xuân, hương sắc mùa xuân và cả ý vị mùa xuân cứ thế tràn ra trong từng câu thơ đẹp như vậy.Nhịp thơ trở nên nhẹ nhàng, trầm bổng khiến cho tâm trạng của con người trở nên nặng nề và buồn rầu hơn. Với từ láy “tà tà” đã phần nào gợi tả thời gian đã xế chiều và không gian dường như tĩnh mịch và ảm đạm hơn. Mỗi bước chân cũng trở nên nặng nề hơn khi màn đêm sắp buông xuống, con người cũng cảm nhận được một nỗi buồn nào đó len vào trong trái tim. Tâm sự của con người như nhuốm vào cảnh sắc thiên nhiên, khiến cho nó trở nên tiêu điều và xơ xác hơn.
#NOTCOPPY
#nhiart3806
#chúc bạn học tốt
Trả lời 1:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Cảnh ngày xuân là một trong những đoạn trích hay nhất của Nguyễn Du nói về tiết trời mùa xuân thật ấm ám. Phải chăng ý của đoạn trích là như vậy? Không, không phải như vậy đâu. Tác giả chỉ miêu tả một ngày xuân êm đềm nhất, một mùa lễ hội đáng nhớ nhất. Để rồi những tháng ngày sau đó là những sóng gió của cuộc đời Kiều bắt đầu. Tác giả tả khung cảnh ngày xuân rất đẹp, rất thơ mộng mà Kiều đang trải qua. Những phút giây êm đềm của một người thiếu nữ đang đi hội cũng em của mik. Lễ là tảo mộ hội là đạp thanh, một ngày hội hết sức là đơn giản thôi nhưng lại “Dập dìu tài tử giai nhân”. Dòng người đi hội lúc bấy giờ rất đông rất tấp nập và vội vã. Rất vui, điều đó làm Kiều cx vui theo. Nhưng cuộc đi hội này ngờ đâu lại là ngày cuối cùng Kiều có thể chơi đùa cùng với em, tận hưởng những phút giây hạnh phúc nhất trong cuộc đời mik. Ta buồn cho số phận của Kiều, buồn cho nàng là vì nàng đẹp những số phận nàng ko cho phép nàng đc hưởng lấy hạnh phúc. Cảnh ngày xuân như là một lời dự báo đến số phận Kiều, tài sắc nhưng mệnh bạc.