Câu hỏi:
Giúp em bài tập về nhà Ngữ văn lớp 8 câu hỏi như sau: kể về kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học theo dàn ý sau:
MB: Giới thiệu về những kỉ niêm ngày đầu tiên đi học (Lấy lời bài hát, bài thơ, hay lời trong văn bản “Tôi đi học” để MB gián tiếp)
TB: Kể lại diển biến của từng kỉ niệm trong buổi đầu tiên đi học.
– Trước khi đến trường :tả hkung cảnh buổi sáng, mọi người đang làm những gì?…Riêng toi, mẹ đã chuẩn bị đồ ăn sáng , sách vở, quần áo, cặp,….và chở tôi đến trường ( trời mưa)
-Khi đến trường:
trường có gì mới lạ ? cảm xúc khi đặt chân vào sân trường và khi đi lên lớp học..
-khi ra về : mẹ đứng đợi trước cổng (trời mưa)cảm xúc em ra sao?
KB: cảm nghĩ về những ngầy đầu tiên đi học và liên hệ bản thân
Trả lời 1:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Trong đời mỗi chúng ta, ai cũng sẽ trải qua con đường học tập, và tôi cũng vậy, tối đã từng đến trường nhiều lần, và điều đó rất quen với tôi. Nhưng sao quên đc những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của tôi.
Tôi còn nhớ đêm qua mưa như trút nước khiến tôi lo lắng không ngủ được. Tôi sợ sáng mai sẽ không được đến trường, không được gặp cô giáo , bạn bè mới. Tôi miên man suy nghĩ như vậy rồi thiếp đi từ lúc nào không biết. Sáng hôm sau, khi tình dậy, tôi chợt nhận ra mình bởi sau trận mưa đếm qua, mọi thứ đã thay đổi.
Sáng dậy, tôi đánh răng rửa mặt. Xong tôi chạy nhanh xuống bếp, nhìn thấy mẹ đag dọn bàn ăn sáng. Mẹ cười mỉm,bảo tôi:
-Con vào ăn sáng đi nhé!
Tren con đường đi học, tôi nắm chặt tay mẹ. Cái con đường mà tôi hay chạy nhảy, tung tăng múa lượn giờ đây không còn nữa mà thay vào đó một con đường hoàn toàn mới, một con đường mà tôi sẽ đi tới trường hàng ngày. Dọc đường có những bông hoa hồng mới nở trông đẹp mắt làm sao! Tôi để ý xung quanh mới thấy, ôi nhiều bạn học sinh cũng đang đi tới trường như tôi và đặc biệt họ cũng rất lo lắng và hồi hộp giống tôi. Dần dần bông một đống kí ức xuất hiện trong đầu của tôi “cô giáo mới sẽ ra sao? Bạn mới sẽ như thế nào?”. Những suy nghĩ ấy cứ liên tục ập vào đầu tôi khiến tôi bận tâm và không chú ý đến những điều xung quanh nữa. Tâm can tôi nặng trĩu như có thứ gì đó đè lên. Tôi như người mất hồn, cứ thế bước đến trường mà không chú tâm đến những điều khác nữa.
Khi đến nơi, cổng trường sừng sững hiện ra. Nó từ từ đc mở ra chào đón tôi vào. Tôi nhìn xung quanh, chao ôi, những anh chị với những bộ đồng phục màu trắng đang vui đùa tung tăng cùng chiếc khăn quàng đỏ tươi bay phấp phới dưới những gốc cây cổ thụ to lớn. Những cô giáo với những tà áo dài trông thật đẹp. Tôi ngạc nhiên tự hỏi:
-Đây là ngôi trường mình sẽ học sao?
Nhìn xung quanh ngôi trường trông thật đẹp. Nào là những dòng chữ to khổng lồ trước khán đài. Bước vào sân trường bỗng tim tôi đạp mạnh hơn. Ôi cái cảm giác ấy. Tôi bỗng thốt lên:”Ôi đẹp quá!” nhìn hai bên những bồn cây đầy đủ sắc màu . Tôi để ý từng ngóc ngách, đâu đâu cũng có những bạn học sinh mếu máo, bạn thì níu chân bố mẹ khiến tôi cũng nghẹn ngào khó tả. ..
Một lúc sau, bỗng có một cô giáo mặc chiếc váy dài màu xanh cô mỉm cười đến chỗ tôi và nói :
-“Chào chị, chào em! đến giờ chúng ta vào lớp rồi!”
Chúng tôi xếp thành hàng thẳng tắp và bắt đầu hát bài hát Quốc ca và cô hiệu trưởng đánh trống bắt đầu một năm học mới.
Một lúc sau vào lớp. Mẹ và tôi phải xa nhau. Tay tôi bồng rời xa khỏi lòng bàn tay mẹ. Tôi chưa bao giờ cảm thấy hoảng hốt như lúc này. Rồi cô nắm lấy bàn tay tôi và dắt tôi vào lớp. Bước vào đến cửa, những bạn học sinh áo trắng đang ngồi bên dưới. Nhìn các bạn tôi cảm thấy rất sợ. Nhưng tôi nhìn ra của , mẹ vấn đang ngồi đấy, đôi mắt mẹ như đang mỉm cười, động viên tôi cố lên. Kĩ hơn, những chiếc bà n được sắp xếp ngay ngắn, thẳng hàng. thơm muì gỗ mới. Từ cái bảng đến tấm bản đồ.. tất cả đều rất xa lạ với tôi. Rồi cô giaó giới thiệu bản thân của mình với chúng tôi. Dần dần rồi cuối cùng cũng đến lượt tôi. Tôi đứng lên run run, nhưng tôi không để tính rụt rè của mình làm mình mất can đảm. Tôi đứng lên và nói :
“Thưa cô, em tên Lunar ạ”
Tôi ngồi xuống và sau đó cả lớp bắt đầu bài học với những con số 1,2,3…Không gian lúc này thật yên tĩnh, bên ngoài của sổ những tia nắng chiếu vào ấm áp như những câu chuyện cổ tích bà kể hằng đếm cho tôi nghe.
Những cảm xúc của ngày đầu tiên đi học sẽ chẳng bao giờ phai nhòa trong tâm trí của mỗi một cô cậu học trò tinh nghịch nào. Trường làng vẫn im lìm dưới những hàng cây cổ thụ và nắng vàng ươm. Con đường làng dẫn tới lớp vẫn thế, vẫn hai bên xanh mướt cỏ non và gió vẫn rì rào vọng về những âm thanh của năm tháng bước vào lớp Một.