Câu hỏi:
Giúp em bài tập về nhà Ngữ văn lớp 7 câu hỏi như sau: Viết một bài văn biểu cảm về bạn thân của em
Trả lời 2:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Lời bài thơ:
“Nếu là bạn suốt đời là bạn
Đừng như sông lúc cạn lúc đầy
Đừng như con bướm đậu rồi lại bay”.
Gợi cho em nhớ đến người bạn mà em yêu quý và chắc chắn sẽ không bao giờ thay đổi đó chính là Ngân.
Ngân và em là đôi bạn cùng xóm, cùng tuổi, nhà gần nhau và học cùng nhau từ những ngày đầu tiên đến trường. Nhiều cái cùng ấy đã kéo chúng em lại và trở thành bạn thân lúc nào không hề hay biết. Ngân có khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da trắng mịn như da em bé. Đôi mắt tròn, đen láy rất tinh anh. Chỉ nhìn đôi mắt, em đã cảm nhận được bạn ấy rất thông minh, nhanh nhẹn, hoạt bát, vui tính, sống hoà đồng với mọi người. Nhưng em ấn tượng nhất là chiếc răng khểnh của Ngân. Các bạn khác thường hay trêu đó là răng lợn lòi. Nhưng với em nó đã tạo điểm nhấn trên khuôn miệng và nụ cười trở nên tươi tắn và ngộ nghĩnh nhờ chiếc răng khểnh ấy.
Hai chúng em đã trải qua những kỉ niệm tuổi thơ bên nhau cũng như em có dịp để cảm nhận về một Ngân nhưng lại có nhiều cung bậc khác nhau trong con người ấy. Những trưa hè cùng nhau trốn mẹ, không ngủ mà đi chơi các trò chơi ăn quan, nhảy dây, đánh bài bôi nhọ…Trò chơi nào bạn ấy cũng giỏi nên ai cũng muốn về chơi chung đội với Ngân. Em còn nhớ có một lần chúng em chơi trò ô ăn quan, Ngân tính kiểu gì, mà được ăn rất nhiều ô quan. Chúng em thay phiên nhau vào đấu với Ngân nhưng không ai thắng. Thậm chí em và các bạn còn lại đã chụm đầu cùng hợp tác, tính toán để mong thắng được bạn ấy một ván để được cảm nhận niềm vui chiến thắng người có tài là thế nào. Nhưng, kết quả cuối cùng chỉ là kéo dài được thời gian chơi còn Ngân vẫn là người chiến thắng. Chúng bạn nể phục bạn sát đất .Còn em cảm nhận được lúc đó, Ngân như một người khác. Cái vẻ tinh anh , nghịch ngợm không còn nữa thay vào đó là một Ngân trầm tư, tĩnh lặng, tập trung cao độ, gần như không bị phân tâm bởi những lời nói, tiếng cười của chúng em. Có lúc em lại thấy một Ngân khác. Đó là lúc bạn tách mọi người, lặng lẽ ra đứng, ngồi một chỗ và đưa mắt nhìn về một nơi nào đó xa xôi lắm. Cái dáng người nhỏ nhắn của Ngân càng trở nên bé nhỏ, lạc lõng, cô đơn. Cái lưng như đang gánh bao suy tư, trầm mặc. Bạn như đang chất chứa bao ưu phiền. Em biết ở vào hoàn cảnh của Ngân, khi người cha không còn nữa, không vô tư như chúng em được, nhưng cũng đừng buồn phiền nhiều như thế. Em nhìn bạn mà xót xa vô cùng. Em ước gì mình có thể gánh giúp bạn một ít suy tư, một ít trăn trở, một ít ưu phiền để nụ cười của bạn luôn hiện trên môi. Để đôi mắt tinh anh kia thật sự toả sáng. Nhưng em còn quá nhỏ để làm gì đó cho bạn. Em chỉ biết ngắm bạn ấy từ xa và thầm nói: Cố lên Ngân ơi! Mình luôn ở bên, dõi theo, đồng cảm cùng cậu. Khi khoảng lặng qua đi, Ngân lại trở về cuộc sống thực, tập trung chơi giỏi nhất, học giỏi nhất. Và hình như cái gì bạn cũng giỏi. Ngân như một hiện tượng lạ, đa di năng trong mắt em và mọi người. Giống như ông trời sinh ra bạn ấy vốn như vậy. Ngân cứ mặc nhiên mà giỏi mọi thứ. Ngân như một vì sao sáng trong trái tim em.
Ngân khi những người bạn khác. Là một Ngân khá hoà đồng, thân thiện. Luôn giúp đỡ mọi người. Mỗi khi các bạn có bài tập khó cần hỏi, bạn ấy luôn giúp đỡ tận tình, giảng một cách chậm chạp, tỷ mỉ đến bao giờ bạn kia hiểu thì thôi. Có hôm bạn trực nhật, mà chẳng phải ngày của bạn ấy trực. Có bạn nói: “Kệ chúng nó. Chúng nó không trực thì để cô phạt”. Ngân chỉ nhoẻn miệng cười. “Nhưng lớp bị trừ điểm thi đua, mới lại lớp bẩn, ngồi học cũng không thoải mái.” Rồi bạn lại cắm cúi quét lớp tiếp mà hình như trong lòng vui vẻ và hân hoan lắm. Em nghe mà nể, tự hào thay khi có một cô bạn như thế. Người bạn tận tâm, nhiệt tình, chu đáo của em. Không chỉ mình em quý Ngân mà hầu như tất cả các bạn trong lớp đều quý bạn ấy. Bạn luôn nhiệt tình, vô tư, sẵn sàng giúp đỡ mỗi khi ai đó cần.
Em luôn tự hào khi có bạn ấy làm bạn. Bạn luôn là điểm tựa, là mục tiêu để em hướng đến. Dù em chưa bao giờ được xếp ngang cùng bạn ấy. Nhưng kệ, chỉ cần vui được khi làm bạn với bạn ấy là tốt lắm rồi. Ngân thật sự vô cùng hoàn hảo trong mắt em. Người bạn luôn để lại trong em những ấn tượng tuyệt vời. Người bạn tài giỏi, luôn thấu hiểu, nhẫn nhịn và sẻ chia. Dù mai này có xa nhau bao xa, bao lâu thì em vẫn tin một niềm tin tình bạn của chúng em không bao giờ thay đổi. Ngân luôn giữ vị trí số một trong trái tim em.
Trả lời 1:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Em và Hương chơi với nhau lâu lắm rồi, chúng tôi quen nhau khi hai đứa được xếp vào cùng một lớp hai. Từ hồi ấy đến bây giờ đã mấy năm rồi nhỉ? Chà! cũng lâu thật rồi đấy, tuy vậy nhưng tình bạn của chúng em vẫn thắm thiết như ngày nào. Em và Hương bằng tuổi nhau, nghĩa là năm nay hai đứa chúng tôi đều mười một tuổi. Tuy thế nhưng khi đi với Hương em thấy Hương trông có vẻ chững chạc và lớn hơn em nhiều. Hương đến lớp trong bộ áo đồng phục với chiếc áo trắng và chiếc váy kẻ ca rô cùng chiếc khăn quàng đỏ được thắt ngay ngắn trước ngực. ở nhà bạn thường mặc những bộ đồ rất mát mẻ, còn khi đi chơi bạn hay chọn các bộ đồ khoẻ khoắn với chiếc áo phông cùng với cùng với chiếc quần jeans. Hương có dáng đi thật uyển chuyển, nhẹ nhàng. Làn da trắng hồng, mịn màng làm tôn lên khuôn mặt bầu bĩnh, đáng yêu của bạn. Chao ôi! Đôi mắt của bạn thật là đẹp. Đôi mắt to, đen láy, sâu thẳm và trong đôi mắt đó luôn ánh lên cái nhìn nghịch ngợm của tuổi học trò nhưng cũng rất dịu hiền. Mái tóc đen óng, mượt mà, luôn được bạn cặp gọn ra đằng sau gáy bằng chiếc cặp nho nhỏ, xinh xinh. Em yêu nhất là khuôn mặt bạn mỗi khi vui hay mỗi khi bạn được điểm 10, khi đó khuôn mặt bỗng trở nên tươi tắn, rạng rỡ hẳn lên, đôi môi đỏ hồng hé nở một nụ cười để lộ hàm răng trắng, đều đặn.
Em quý Hương không chỉ vì nét đẹp đáng yêu của bạn mà là những nết tốt của bạn để em và các bạn noi theo. Ở lớp Hương luôn tỏ ra là một người học sinh xuất sắc, lực học về các môn của bạn rất đều. Trong lớp bạn còn rất chăm giơ tay phát biểu, những bài toán khó chưa thấy bạn nào giải được thì đã thấy cánh tay búp măng của Hương giơ lên rồi. tuy học giỏi nhưng Hương không hề kiêu căng mà rất khiêm tốn, những hôm có bài khó các bạn học kém thường nhờ bạn ấy giảng hộ và Hương vui vẻ nhận lời, hôm nay Hương giảng các bạn chưa hiểu thì hôm sau Hương lại giảng tiếp cho đến khi các bạn thật hiểu mới thôi. Không những thế Hương còn là một cây văn nghệ của lớp, giọng hát của bạn như trời phú: sao mà ấm áp, thiết tha đến thế khi hát về tình thầy trò, mà cũng thật à nhhí nhảnh, vui tươi khi hát về tình bạn thơ ngây trong sáng của tuổi học trò. Bạn còn rất lễ phép với người trên, khi gặp các thầy cô trong trường bạn đều đứng nghiêm chào hỏi lễ phép.