Câu hỏi:
Giúp em bài tập về nhà Ngữ văn lớp 7 câu hỏi như sau: Viết bài văn miêu tả 1 loài cây em yêu thích (cây phượng)
Không chép mạng ????
Trả lời 2:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
@HỌC TỐT
Bài văn miêu tả loài cây em thích
Bạn nào bảo chép mạng có thể cho tôi xin link dưới phần bình luận được ko ạ?
Bài làm
“Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ
Nghe rạo rực sắc màu hoa phượng đỏ
Vạt nắng rọi góc sân trường ngày đó
Cánh phượng hồng trong gió bay bay…”
Bài thơ trầm lặng, sâu sắc mà truyền cảm đã khắc sâu vào tâm trí tôi tự lúc nào không hay. Mỗi lần lời bài thơ du dương ấy vang lên lòng tôi lại bâng khuâng xao xuyến nhớ nhung tới cây phượng trồng nơi sân trường tôi – một loài cây gắn liền với tuổi học trò của tôi. Có lẽ vì phượng đã quá đỗi gần gũi quen thuộc nên nó đã chiếm trọn tình cảm cảm trong trái tim tôi, để lại cho tôi một ấn tượng không sao quên được.
Tôi yêu cây phượng biết bao! Tôi yêu chính cái vẻ đẹp ngoại hình của nó. Mùa xuân, phượng ra lá non. Những chiếc lá non xanh mơn mởn, mát rượi tựa như những chiếc lá me. Xuân qua thì hè cũng đến và trong tiếng ve sầu râm ran, trên vòm cây phượng là những đốm lửa hồng ấm áp đến chói chang, làm sáng rực cả một khoảng sân trường. Thân cây to xù xì, khoác lên mình chiếc áo nâu bạc màu vì thời gian, năm tháng làm tôi cảm nhận được dường như đây là một anh chàng lực sĩ rất đỗi to lớn, khỏe mạnh vậy. Vào buổi trưa hè nắng gắt, trong từng giờ ra chơi oi ả, tán phượng xòe rộng tựa một chiếc ô xanh khổng lồ dang tay che nắng che mưa cho lũ học trò tinh nghịch chúng tôi. Không những thế, tôi thích vào mỗi buổi sáng được bố đưa đến trường sớm để nghe những tiếng chim sơn ca họa mi hót líu lo trên cành phượng khẳng khiu mà uyển chuyển,. Và trên những cành cây là từng bông hoa phượng đỏ rừng rực, chói chang dưới những tia nắng vàng xuyên qua tán lá. Thật tuyệt vời biết bao khi được ngắm những bông hoa phượng ấy nở! Những bông hoa xinh xắn với từng cánh son mềm mịn như nhung, kết thành từng bông, từng chùm, từng tán lớn rồi xòe ra như muôn ngàn những con bướm nhỏ xinh xinh đậu khít nhau. Mỗi lần có làn gió thổi qua là từng chùm phượng đỏ thắm cùng những cánh hoa mỏng tang lại dập dờn rung rinh trong gió. Bao bọc những cánh hoa mỏng manh kia là đài hoa. Đài hoa tựa người mẹ dịu hiền che chở cho đứa con thân yêu của mình. Không chỉ vậy, giữa những cánh bướm thắm được mẹ đài chở che ấy là nhụy đỏ – nàng công chúa nhỏ tí hon với chiếc vương miện đỏ. Tôi yêu nhất là mùi của hoa phượng, hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào, nồng nàn như hoa sữa. Vì thế những lần thưởng thức hương hoa phượng ấy bao giờ cũng làm tôi cảm thấy thật thoải mái và thư thái. Ba tháng hè đằng đẵng trôi qua là lúc chị đông tới. Phượng thả những cánh son xuống dưới sân trường tựa tấm thảm nhung đỏ mềm mại êm ả, mang theo nỗi luyến tiếc, nhớ nhung của đám học trò chúng tôi. Hoa phượng tàn, những chiếc lá vàng úa cũng rụng đầy dưới sân trường, lũ học trò chúng cũng chỉ biết tự than thở rằng phượng chỉ nở khi hè thì biết cho ai ngắm? Tuy vậy trên cây, những quả phượng cũng bắt đầu xuất hiện, treo lủng lẳng trên cây trông mới ngộ nghĩnh làm sao! Và tuyệt vời hơn cả là thưởng thức những hạt phượng rang ào mùa đông vì cái vị của nó bùi bùi, thơm thơm thật hấp dẫn tôi biết bao, làm xua tan đi nỗi buồn khi hoa phượng rơi của tôi!
Ngoài vẻ đẹp ngoại hình mê động lòng người kia phượng còn gợi nhớ cho tôi những kỉ niệm mà tôi không sao quên được. Đó là những kỉ niệm vui vẻ khi tôi cùng gia đình đến thành phố Hải Phòng chơi để ngắm hoa phượng. Tôi nhớ như in thời ngây thơ vụng dại có lần cùng lũ bạn tinh nghịch trèo lên cây hái hoa, hái quả, nhặt phượng ép vào từng trang vở bị cô chủ nhiệm bắt được, kết quả là chúng tôi đều bị cô nhắc nhở và phải hứa lần sau không được tái phạm nữa. Nhưng hoa phượng còn gợi nhớ đến những kỉ niệm buồn. Đó là khi phượng đã để lại cho tôi biết bao kỉ niệm cùng bạn bè khi xưa đã cùng quay quần chơi đùa, ôn bài hay đọc sách dưới gốc cây. Và nó cũng trầm ngâm đứng một góc sân trường, đếm từng giây phút khi chứng kiến những giờ phút chia xa đầy lưu luyến cùng những giọt lệ khẽ rơi của đám học trò chúng tôi. Những giọt lệ ấy chứa đựng bao sự nhớ thương mái trường, nhớ thương thầy cô, nhớ bạn bè, và quan trọng hơn là nhớ những kỷ niệm thân thương dưới gốc phượng. Tuy buồn là thế nhưng đó cũng là thời khắc hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất của tuổi học trò thần tiên. Đối với tôi, tôi luôn coi cây phượng như một biểu tượng của tuôi học trò.
Giờ đây tuy đã chia xa mái trường tiểu học yêu dấu, nhưng lòng tôi vẫn nhớ da diết hàng phượng năm xưa, nhớ những cánh phượng mỏng nhưng màu đỏ thắm, không phai nhạt, cũng giống như tình cảm học trò với thầy cô, với bè bạn thân yêu không bao giờ phai nhạt vậy. Tôi sẽ luôn nhớ mãi loài cây đã chiếm trọn tình cảm trong trái tim tôi này
Trả lời 1:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
~Xem hình nhé~