Câu hỏi:
Giúp em bài tập về nhà Ngữ văn lớp 6 câu hỏi như sau: bài văn miêu tả cảnh bình minh trên biển
Trả lời 2:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Quê hương – hai tiếng giản dị mà thiêng liêng vô ngần. Nhắc tới quê hương là nhắc tới rặng tre xanh rì rào trong gió, là nhắc tới những cánh đồng thẳng cánh cò bay, là nhắc tới giếng nước gốc đa của những ngày hò hẹn,… Nhưng với một đứa bé ngây thơ sinh ra và lớn lên ở vùng biển cát trắng nắng vàng, có lẽ quê hương chẳng ngoài gì khác là hơi thở của biển, là âm thanh sóng vỗ xô bờ. Em gắn bó với biển và yêu hơn cả là cảnh biển lúc bình minh.
Buổi sớm thức dậy, khi ánh mặt trời còn chưa kịp chói chang, đứng trước biển như đứng trước một không gian tràn đầy sự thoải mái. Biển lúc bình minh trong lành, êm dịu biết bao! Mặt trời đang từ từ nhô lên sau rặng phi lao xanh ngút ngàn như chạm tới trời xanh. Những tia nắng đầu tiên của ngày mới chiếu xuống mặt biển khiến cả mặt biển lấp lánh như được dát vàng, dát bạc. Gió buổi sớm sẽ mơn man, lướt nhẹ trên khắp con sóng đang mải miết chơi trò đuổi bắt. Cát vàng mịn làm êm bước chân người đi tới. Đứng trước bờ cát rộng lớn, để những con sóng xô tràn vào lòng bàn chân mang đến cái mát lành của một ngày trong trẻo, tạo sự tươi mới cho một ngày mới. Phóng tầm mắt ra xa hơn một chút, em có thể thấy những cánh hải âu chập chờn đang từng đàn, từng đàn lả lướt bay. Có lẽ chúng cũng đang bắt đầu hành trình của một ngày mới vui vẻ.
Khi mặt trời to, tròn trịa nhô lên khỏi mặt biển cũng là lúc trời hửng sáng hơn, trời quang đãng và gió vẫn dìu dịu. Những đoàn thuyền đánh cá đêm khuya nay đã trở về với ắp đầy cá tôm và nụ cười hạnh phúc. Người ra đón, người trở về, người ra dạo biển, tiếng cười, tiếng nói huyên náo cả một khoảng trời. Biển bỗng ồn ào, sôi động hơn hẳn. Người dạo biển buổi sớm mỗi lúc một đông. Những bước chân chậm rãi trên cát càng mịn, những tiếng í ới gọi nhau của lũ trẻ trêu nhau té nước. Đâu đây, những bé gái chầm chậm kiếm tìm những mảnh sò, vỏ ốc vùi sâu trong cát như muốn đem về nhà hơi thở biển. Em thích cảm giác đứng trước biển mênh mông, hét thật to cho thỏa niềm yêu thích, để gió biển mát rượi hôn nhẹ lên mái tóc bồng bềnh, lắng nghe tiếng sóng biển như âm thanh từ một cõi tuổi thơ vọng về khiến em xốn xang.
Ngày tháng trôi đi, con người thêm bận rộn với những nghĩ suy, bộn bề với những công việc khác nhau, em không còn thường xuyên ra biển ngắm bình minh mỗi ngày nữa. Nhưng biển lúc bình minh vẫn đẹp lắm, vẫn mãi lưu giữ ấn tượng khó phai trong em. Sau này, dù có rời xa mảnh đất đầy cát đầy sóng này, em vẫn nhớ biển quê hương, vẫn mãi khát khao cảm giác yên bình khi đứng trước biển lúc bình minh.
@xin câu trả lời hay nhất cho nhóm với ạ
Trả lời 1:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Một trong những kỳ nghỉ thú vị nhất của em là lần được ra biển ngắm vẻ đẹp của biển vào buổi bình minh cùng gia đình. Biển thật đẹp và làm tâm hồn ta thư thái vô cùng.
Trời còn sớm không khí vẫn còn vương cái se se lạnh, gió khẽ lay động hàng phi lao, những giọt sương đêm vẫn còn đọng trên kẽ lá. Trước mặt em là cả một vùng trời nước mênh mông xanh thẳm của biển cả. Phóng tầm mắt ra xa, mặt biển mang trọn một màu lam biếc. Những tiếng sóng biển rì rào nghe như bài ca bất tận ca ngợi sự bao la, giàu có của lòng đại dương. Từng đợt sóng bạc đầu gối nhau đùa giỡn như những dải lụa mềm mại, sự va chạm ấy tạo nên những âm thanh, những khúc hát du dương.
Mặt trời như một quả cầu lửa vĩ đại từ từ đội biển nhô dần lên thoát ra khỏi chân trời nở một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn, chào đón một ngày mới. Những tia nắng vàng được ban phát đi khắp nơi làm tan chảy cái lạnh, bờ cát trắng được tô hồng, những khuôn mặt rạng ngời của mọi người đi tập thể dục và ngắm ánh bình minh tạo nên bức tranh sinh động dần chuyển mình theo ánh nắng. Nắng vỡ òa trong gió nâng cả bầu trời lên cao. Nắng nhảy nhót trên sóng nước hòa cùng bài ca bất tận của thiên nhiên.
Bãi cát sau một đêm uống sương bây giờ trở nên ướt át màu nâu sẫm. Phải chăng vì lưu luyến những người con yêu dấu của quê hương, cát đã lưu giữ, in hình những đôi bàn chân trần của ai đó đã qua. Những hạt cát ngái ngủ bị sóng đánh thức nó giật mình chuyển động nhẹ rồi vươn vai thức dậy. Những hạt cát nhỏ li ti vàng óng như kim sa được xây thành một lâu đài lung linh, lộng lẫy. Vừng đông đã thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật thì mặt biển lóe sáng một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển, lan tỏa rất đẹp.
Màu xanh của trời, màu xanh lam của nước hòa lẫn với màu sắc của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo trên biển. Cảnh biển lúc này chẳng khác gì một bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, những tiếng nói, tiếng cười vang rộn cả bãi biển, tiếng xôn xao bàn luận về chuyện bác chài đánh cá, về những con thuyền ra khơi.
Ngoài xa xa, sóng trở nên phẳng lặng nằm im. Phải chăng nó cũng đang chạnh lòng buồn bã vì không được đùa giỡn với con thuyền. Những con sóng như hiểu được nỗi buồn đó bắt đầu trở lại sau khi đã rút ra xa thì nhường chỗ cho những làn sóng khác lan vào bờ để một lần nữa ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi.
Đoàn thuyền đánh cá rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng thấp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn xa chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh.
Mọi người dắt tay nhau dạo trên bãi biển, nói chuyện vui vẻ với khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn. Những ngày nghỉ trôi qua thật nhanh chóng nhưng cảnh bình minh trên biển luôn mãi mãi in sâu vào tâm trí em, vẻ đẹp tự nhiên của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy nhờ màu mây, trời, ánh sáng tạo nên.
Trong mắt em, buổi bình minh trên biển trở nên thật hài hòa, lung linh. Trước biển mênh mông, em chỉ là một sinh linh nhỏ bé. Nếu như những làn sóng và bờ cát trên biển trở thành tri kỷ thì với em biển giống như một thiên thần xinh đẹp luôn hiện lên đem lại niềm vui và hạnh phúc cho trẻ nhỏ.