Câu hỏi:
Giúp em bài tập về nhà Ngữ văn lớp 12 câu hỏi như sau: Tuổi thơ chở đầy cổ tích
Dòng sông lời mẹ ngọt ngào
Đưa con đi cùng đất nước
Chòng chành nhịp võng ca dao
Con gặp trong lời mẹ hát
Cánh cò trắng, dải đồng xanh
Con yêu màu vàng hoa mướp
“Con gà cục tác lá chanh”
… Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ còng dần xuống
Cho con ngày một thêm cao
Mẹ ơi trong lời mẹ hát
Có cả cuộc đời hiện ra
Lời ru chắp con đôi cánh
Lớn rồi con sẽ bay xa
(Trương Nam Hương, Trong lời mẹ hát, NXB Giáo dục, 2008)
Câu 1. Đoạn trích trên được viết theo thể thơ nào?
Câu 2. Chỉ ra hai hình ảnh được tái hiện trong lời mẹ hát.
Câu 3. Những dòng thơ sau giúp anh/chị hiểu gì về hình ảnh của người mẹ?
… Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ còng dần xuống
Cho con ngày một thêm cao
Câu 4. Anh/chị hãy nhận xét về cảm xúc và suy nghĩ của tác giả đối với người mẹ được thể hiện trong đoạn trích.
Trả lời 2:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Câu 1 :
$+$ Đoạn trích trên được viết theo thể thơ : 6 chữ
Câu 2 :
$+$ Hình ảnh được tái hiện lại trong lời mẹ hát :
$*$ “Cánh cò trắng”, “dải đồng xanh”
Câu 3 :
$+$ Những câu thơ :
“Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ còng dần xuống
Cho con ngày một thêm cao”
$→$ Cho em thấy được sự vất vả , cực nhọc của mẹ . Người mẹ đã hi sinh bản thân vì chúng ta , sự vất vả cực nhọc ấy cũng chỉ muốn giúp cho chúng ta ngày một lớn lên , có cuộc sống yên ổn và hạnh phúc.
Câu 4 : Nhận xét về cảm xúc và suy nghĩ của tác giả đối với người mẹ được thể hiện trong đoạn trích :
$→$ Tình yêu thương, sự xót xa cho người mẹ đã hi sinh vất vả để cho tác giả hay mỗi chúng ta có cuộc sống hôm nay. Qua đó tác giả muốn cho ta bài học quý giá về bổn phận của người làm con phải yêu quý mẹ , trân trọng , yêu thương mẹ.
Trả lời 1:
Gia Sư Hoàng Khang gữi câu trả lời dành cho bạn:
Câu 1. Đoạn trích trên được viết theo thể thơ 6 chữ
Câu 2. Hai hình ảnh trong lời mẹ hát là “cánh cò trắng” và “dải đồng xanh”
Câu 3. Những dòng thơ này đã giúp em hiểu mẹ là người vất vả, lam lũ và giàu đức hi sinh. Sự vất vả “lưng mẹ cứ còng dần xuống” chính là để cho con được khôn lớn nên người “cho con ngày một thêm cao”
Câu 4. Trong đoạn trích trên, tác giả đã thể hiện sự trân trọng, yêu thương mà cũng đầy xót xa cho người mẹ.